VIỆN HÀN LÂM KHOA HỌC XÃ HỘI VIỆT NAM
HỌC VIỆN KHOA HỌC XÃ HỘI
ARÂL HOÀNG
BẢO VỆ VÀ PHÁT TRIỂN RỪNG THEO PHÁP LUẬT
VIỆT NAM TỪ THỰC TIỄN TỈNH QUẢNG NAM
LUẬN VĂN THẠC SĨ LUẬT HỌC
HÀ NỘI, năm 2018
VIỆN HÀN LÂM KHOA HỌC XÃ HỘI VIỆT NAM
HỌC VIỆN KHOA HỌC XÃ HỘI
ARÂL HOÀNG
BẢO VỆ VÀ PHÁT TRIỂN RỪNG THEO PHÁP LUẬT
VIỆT NAM TỪ THỰC TIỄN TỈNH QUẢNG NAM
Chuyên ngành : Luật kinh tế
Mã số
: 8.38.01.07
LUẬN VĂN THẠC SĨ LUẬT HỌC
NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC
TS. NGUYỄN VĂN PHƯƠNG
HÀ NỘI, năm 2018
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên cứu khoa học độc lập của riêng
tôi. Các số liệu sử dụng phân tích trong luận văn có nguồn gốc rõ ràng, đã công bố
theo đúng quy định. Các kết quả nghiên cứu trong luận văn do tôi tự tìm hiểu, phân
tích một cách trung thực, khách quan và phù hợp với thực tiễn. Các kết quả này
chưa từng được công bố trong bất kỳ nghiên cứu nào khác.
Tác giả luận văn
Arâl Hoàng
MỤC LỤC
MỞ ĐẦU ……………………………………………………………………………………………. 1
1. Tính cấp thiết của đề tài …………………………………………………………………….. 1
2. Tình hình nghiên cứu liên quan đến đề tài
……………………………………………. 2
3. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu
………………………………………………………. 3
4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
……………………………………………………….. 3
5. Cơ sở lý luận và phương pháp nghiên cứu …………………………………………… 4
7. Kết cấu của luận văn …………………………………………………………………………. 4
CHƯƠNG 1. CƠ SỞ LÝ LUẬN VỀ BẢO VỆ VÀ PHÁT TRIỂN RỪNG
THEO PHÁP LUẬT VIỆT NAM
………………………………………………………… 5
1.1. Khái niệm, đặc điểm bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật Việt Nam
. 5
1.2. Phân loại rừng ……………………………………………………………………………….. 7
1.3. Vai trò của bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật …………………………… 9
1.4. Nội dung quy định của pháp luật về bảo vệ và phát triển rừng …………… 13
CHƯƠNG 2. THỰC TRẠNG CÔNG TÁC BẢO VỆ VÀ PHÁT TRIỂN
RỪNG THEO PHÁP LUẬT VIỆT NAM TRÊN ĐỊA BÀN TỈNH
QUẢNG NAM ………………………………………………………………………………….. 21
2.1. Điều kiện tự nhiên, kinh tế xã hội của tỉnh Quảng Nam…………………….. 21
2.2. Đánh giá sơ bộ Luật Bảo vệ và phát triển rừng năm 2004 và những điểm
mới của Luật Lâm nghiệp năm 2017 …………………………………………………….. 28
2.3. Thực trạng công tác bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật tại tỉnh
Quảng Nam hiện nay
…………………………………………………………………………… 34
2.4. Đánh giá chung về công tác bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật hiện
hành tại tỉnh Quảng Nam ………………………………………………………………………. 53
CHƯƠNG 3. QUAN ĐIỂM, GIẢI PHÁP BẢO ĐẢM CÔNG TÁC BẢO
VỆ VÀ PHÁT TRIỂN RỪNG THEO PHÁP LUẬT TẠI TỈNH QUẢNG
NAM HIỆN NAY ……………………………………………………………………………… 57
3.1. Quan điểm bảo đảm công tác bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật ở
tỉnh Quảng Nam …………………………………………………………………………………. 57
3.2. Nhiệm vụ chủ yếu và các giải pháp đảm bảo công tác bảo vệ và phát triển
rừng theo pháp luật hiện hành trên địa bàn tỉnh Quảng Nam ……………………. 62
KẾT LUẬN ………………………………………………………………………………………. 77
DANH MỤC CÁC CHỮ VIẾT TẮT
TT Chữ cái viết tắt
Cụm từ đầy đủ
1
BV&PTR
: Bảo vệ và phát triển rừng
2
GCNQSDĐ
: Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất
3
HĐND
: Hội đồng nhân dân
4
NN&PTNT
: Nông nghiệp và Phát triển nông thôn
5
PCCCR
: Phòng cháy chữa cháy rừng
6
TNHH
: Trách nhiệm hữu hạn
7
UBND
: Ủy ban nhân dân
8
XHCN
: Xã hội chủ nghĩa
DANH MỤC CÁC BẢNG BIỂU
Số hiệu
bảng biểu
Tên bảng
Trang
2.1.
Tổng hợp diện tích các loại rừng từ năm 2013 – 2017
24
2.2.
Số liệu cơ bản về Kiểm lâm Quảng Nam
36
2.3.
Kết quả xử lý vi phạm Luật BV&PTR từ năm 2013 –
2017
37
2.4.
Số liệu về tình hình bảo vệ rừng từ năm 2013 – 2017
39
2.5.
Số liệu theo dõi cháy rừng từ năm 2013 – 2013
40
2.6.
Các nguyên nhân làm mất rừng từ năm 2013 – 2017
41
2.7.
Kết quả xử lý theo loại hình vi phạm từ năm 2005 –
2009
43
2.8.
Thực trạng diện tích 03 loại rừng từ năm 2013 – 2017
45
2.9.
Diện tích quy hoạch 03 loại rừng tính đến năm 2020
49
1
MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Rừng là tài nguyên quý báu của đất nước, có khả năng tái tạo, là bộ phận quan
trọng của môi trường sinh thái, có giá trị to lớn đối với nền kinh tế quốc dân, gắn liền
với đời sống của nhân dân và sự sống còn của dân tộc. Cuộc sống của con người gắn
chặt với rừng, không có rừng thì cuộc sống trên trái đất này sẽ bị huỷ diệt. Tuy nhiên,
do bị tàn phá, bị khai thác quá mức để phục vụ cho đời sống dân sinh, do ý thức
BV&PTR chưa cao, việc BV&PTR theo pháp luật chưa tốt và do nhiều nguyên nhân
khác dẫn đến rừng bị tàn phá nặng nề, tài nguyên rừng bị suy kiệt đến mức báo động
nghiêm trọng. Hệ quả đó dẫn đến đất đai bị xói mòn, môi trường sống bị huỷ hoại, làm
mất cân bằng sinh thái, đe dọa sự phát triển bền vững. Trước sự biến đổi của khí hậu
thì việc thực thi pháp luật, quản trị rừng thích ứng, giảm thiểu sự gia tăng của biến đổi
khí hậu và hiệu ứng nhà kính ngày càng trở nên cấp bách trên toàn cầu.
Khẳng định vai trò, tầm quan trọng của rừng đối với đời sống xã hội, trong
công cuộc đổi mới, xây dựng và phát triển đất nước, Đảng và Nhà nước ta đã xác
định các nhiệm vụ “Thực hiện tốt chương trình bảo vệ và phát triển rừng”, “Bảo vệ
và sử dụng có hiệu quả tài nguyên quốc gia, cải thiện môi trường tự nhiên”, “Tích
cực phục hồi môi trường và các hệ sinh thái bị phá huỷ. Tiếp tục phủ xanh đất
trống, đồi núi trọc, bảo vệ đa dạng sinh học” [22, tr.94].
Tỉnh Quảng Nam có đặc thù riêng về địa lý; vừa có rừng, có biển, hải đảo, có
biên giới; có 427.302,3 ha rừng và đất lâm nghiệp. Rừng Quảng Nam gắn liền với
lịch sử và đời sống của trên một triệu người dân, có vai trò quan trọng bảo đảm sự
phát triển bền vững nền kinh tế – xã hội của địa phương. Ủy ban nhân dân tỉnh
Quảng Nam đã triển khai nhiều chương trình, dự án liên quan đến rừng như kế
hoạch khoán bảo vệ rừng và khoanh nuôi tái sinh rừng tự nhiên. Tuy nhiên, tình
trạng vi phạm pháp luật về BV&PTR vẫn còn xảy ra, cá biệt có nơi trở thành điểm
nóng trong thời gian gần đây được phản ánh trên các phương tiện thông tin đại
chúng, trách nhiệm quản lý nhà nước về rừng và đất lâm nghiệp chưa rõ ràng, chưa
đồng bộ; lực lượng quản lý, bảo vệ rừng còn hạn chế nhiều mặt,…
2
Là một công chức nhà nước, bản thân tôi rất trăn trở với việc làm sao để
các quan hệ xã hội trong lĩnh vực BV&PTR được thực hiện một cách đầy đủ,
đúng đắn theo quy định của pháp luật, làm thế nào để việc thực thi pháp luật về
BV&PTR được thực hiện nghiêm minh và có hiệu quả.
Qua học tập, nghiên cứu tại Học viện Khoa học xã hội thuộc Viện Hàn lâm
Khoa học xã hội Việt Nam, kết hợp giữa lý luận đã học và thực tiễn tại địa
phương tỉnh Quảng Nam; tôi chọn đề tài: “Bảo vệ và phát triển rừng theo pháp
luật Việt Nam từ thực tiễn tỉnh Quảng Nam” để làm luận văn thạc sĩ Luật học,
chuyên ngành: Luật kinh tế với hy vọng sẽ góp phần nhỏ bé vào sự nghiệp
BV&PTR trên địa bàn tỉnh Quảng Nam nói riêng và cả nước nói chung.
2. Tình hình nghiên cứu liên quan đến đề tài
Với quan điểm, chủ trương nhất quán của Đảng về xây dựng Nhà nước pháp
quyền XHCN Việt Nam của dân, do dân, vì dân; vấn đề thực hiện pháp luật trong
xã hội đã và đang được đặt ra như một nhiệm vụ nghiên cứu đối với khoa học quản
lý nhà nước và luật học. Vì vậy, những năm qua đã có nhiều công trình nghiên cứu
những vấn đề lý luận và thực tiễn về thực hiện pháp luật nói chung và thực hiện
pháp luật đối với một số lĩnh vực cụ thể của đời sống xã hội.
Bảo vệ và phát triển rừng có một tầm quan trọng nhất định, chính vì vậy trong
những năm gần đây đã có nhiều công trình nghiên cứu khoa học được công bố về
quản lý nhà nước bằng pháp luật, hoàn thiện và tổ chức thực hiện pháp luật trong
lĩnh vực BV&PTR ở phạm vi cấp quốc gia và một số địa phương cấp tỉnh. Đại
diện cho nhóm này có các công trình: Luận án tiến sĩ Quản lý nhà nước bằng pháp
luật trong lĩnh vực bảo vệ rừng ở Việt Nam của Hà Công Tuấn, chuyên ngành Lý
luận và lịch sử nhà nước và pháp luật, năm 2006; luận văn thạc sĩ Vai trò của
pháp luật trong quản lý nhà nước đối với lĩnh vực bảo vệ rừng ở Việt Nam hiện
nay của Võ Mai Anh, chuyên ngành Lý luận và lịch sử nhà nước và pháp luật năm
2006; luận văn Thạc sĩ Thực hiện pháp luật về bảo vệ và phát triển rừng trên địa
bàn tỉnh Bình Phước của Lê Văn Quyến, chuyên ngành Lý luận và lịch sử nhà
nước và pháp luật, năm 2009 và nhiều công trình nghiên cứu khác.
3
Các công trình nghiên cứu, bài viết, đề tài trên đây đã chỉ ra vai trò quan trọng
của pháp luật về bảo vệ và phát triển rừng. Tuy nhiên, cùng với xu hướng hội nhập
với nền kinh tế khu vực và thế giới thì thực trạng suy thoái rừng ngày càng diễn ra
mạnh. Bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật cần có những bước phát triển và đổi
mới cần được tổng hợp và nghiên cứu.
3. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu
3.1. Mục đích nghiên cứu
Trên cơ sở nghiên cứu, hệ thống hoá những lý luận và phân tích, đánh giá thực
trạng BV&PTR theo pháp luật hiện hành trên địa bàn tỉnh Quảng Nam, luận văn
phân tích sâu sắc thêm về lý luận, tìm ra những mặt tích cực, yếu kém và nguyên
nhân của chúng, xác lập quan điểm và đề xuất giải BV&PTR theo pháp luật hiện
hành ở tỉnh Quảng Nam hiện nay được thực hiện nghiêm minh và hiệu quả.
3.2. Nhiệm vụ nghiên cứu
– Tìm hiểu, làm rõ cơ sở lý luận về BV&PTR theo pháp luật hiện hành.
– Phân tích, đánh giá thực trạng hoạt động BV&PTR theo pháp luật hiện hành
ở tỉnh Quảng Nam, tìm hiểu những nhân tố tích cực và hiệu quả; phát hiện những
thiếu sót, bất cập, hạn chế, cản trở và nguyên nhân của nó.
– Đề xuất các quan điểm và các biện pháp nhằm BV&PTR theo pháp luật hiện
hành ở tỉnh Quảng Nam được thực hiện nghiêm minh và hiệu quả.
4. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
4.1. Đối tượng nghiên cứu
Đối tượng nghiên cứu của luận văn là quy định của pháp luật Việt Nam về
BV&PTR nói chung và thực tiễn công tác BV&PTR theo pháp luật Việt Nam trên
địa bàn tỉnh Quảng Nam nói riêng.
4.2. Phạm vi nghiên cứu
– Luận văn nghiên cứu vấn đề BV&PTR theo pháp luật Việt Nam trong phạm
vi địa bàn tỉnh Quảng Nam.
– Luận văn phân tích thực trạng từ năm 2013 đến năm 2017; đề xuất các giải
pháp BV&PTR theo pháp luật để đạt được các mục tiêu chiến lược của Nhà nước
về BV&PTR trong các năm tiếp theo.
4
5. Cơ sở lý luận và phương pháp nghiên cứu
5.1. Phương pháp luận
Luận văn được nghiên cứu dựa trên cơ sở lý luận của chủ nghĩa Mác – Lênin,
tư tưởng Hồ Chí Minh và quan điểm của Đảng Cộng sản Việt Nam về xây dựng nhà
nước pháp quyền XHCN; chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước
về BV&PTR và các Công ước quốc tế, Điều ước quốc tế mà Việt Nam là thành viên
và các xu hướng dự báo có liên quan đến BV&PTR của thế giới.
5.2. Phương pháp nghiên cứu
Luận văn được nghiên cứu theo phương pháp duy vật biện chứng, duy vật lịch
sử của triết học Mác – Lênin. Đồng thời, sử dụng các phương pháp cụ thể như
phương pháp phân tích, tổng hợp, phương pháp so sánh và tổng kết thực tiễn.
6. Ý nghĩa lý luận và thực tiễn
6.1. Ý nghĩa lý luận
Luận văn là nghiên cứu chuyên khảo công tác BV&PTR theo pháp luật Việt
Nam, góp phần bổ sung cơ sở lý luận cho việc thực hiện pháp luật trong lĩnh vực cụ thể
của đời sống xã hội và vào công tác BV&PTR theo phát luật Việt Nam nói chung.
6.2. Ý nghĩa thực tiễn
Luận văn có thể được sử dụng để tham khảo, vận dụng vào thực tiễn nhằm mục
đích tổ chức BV&PTR theo phát luật Việt Nam một cách nghiêm minh và có hiệu quả
ở tỉnh Quảng Nam nói riêng và cả nước nói chung.
7. Kết cấu của luận văn
Ngoài phần mở đầu, kết luận và danh mục tài liệu tham khảo, nội dung luận văn
được chia thành 3 chương, cụ thể như sau:
Chương 1: Cơ sở lý luận về bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật Việt Nam.
Chương 2: Thực trạng công tác bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật Việt
Nam trên địa bàn tỉnh Quảng Nam.
Chương 3: Quan điểm, giải pháp bảo đảm công tác bảo vệ và phát triển rừng theo
pháp luật tại tỉnh Quảng Nam hiện nay.
5
CHƯƠNG 1
CƠ SỞ LÝ LUẬN VỀ BẢO VỆ VÀ PHÁT TRIỂN
RỪNG THEO PHÁP LUẬT VIỆT NAM
1.1. Khái niệm, đặc điểm bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật Việt
Nam
1.1.1. Khái niệm rừng, khái niệm bảo vệ và phát triển rừng
1.1.1.1. Khái niệm rừng
Rừng không chỉ có ý nghĩa với sự phát triển của đất nước mà còn có ý nghĩa
thiết thực với đời sống con người. Pháp luật về bảo vệ tài nguyên rừng ở Việt Nam
hiện nay mà cụ thể là Luật Bảo vệ và phát triển rừng năm 2004 tại Điều 3 khoản 2
đã định nghĩa như sau:
Rừng là một hệ sinh thái bao gồm quần thể thực vật rừng, động vật rừng, vi
sinh vật rừng, đất rừng và các yếu tố môi trường khác, trong đó cây gỗ, tre nứa, thực
vật hoặc hệ thực vật đặc trưng là thành phần chính có độ che phủ của tán rừng từ
0,1 trở lên. Rừng gồm: rừng trồng và rừng tự nhiên trên đất rừng sản xuất, đất rừng
phòng hộ, đất rừng đặc dụng.
Như vậy theo quy định mà pháp luật Việt Nam hiện hành đã đưa ra thì khái
niệm rừng được biết đến một cách khái quát gồm có rừng trồng và rừng tự nhiên.
Trong quy định này, khái niệm rừng được biết đến với đầy đủ các thành phần hệ
sinh thái rừng một cách đa dạng và phong phú gồm cả thực vật, động vật, vi sinh vật
rừng, đất rừng và các yếu tố môi trường khác. Tuy nhiên, cây gỗ, tre nứa, thực vật
hoặc hệ thực vật đặc trưng phải thỏa mãn điều kiện về độ che phủ của tán rừng từ
0,1 trở lên.
1.1.1.2. Khái niệm bảo vệ rừng
Bảo vệ rừng bao gồm tổng hợp các biện pháp để duy trì diện tích có rừng và
phát huy các tác dụng tổng hợp của rừng. Theo giáo trình lâm sinh của trường Đại
học Nông Lâm thành phố Hồ Chí Minh: “Bảo vệ rừng là thực hiện việc bảo vệ và
kiểm soát một cách có hiệu quả tình trạng suy thoái rừng trên phạm vi cả nuớc,
trong đó quy định cụ thể nghĩa vụ của tổ chức, cá nhân khi khai thác sử dụng từng
6
loại rừng”. Tổ chức bảo vệ môi trường thế giới cho rằng, BVR “là hoạt động bảo
đảm cho quá trình kiểm soát suy thoái tài nguyên rừng của tổ chức, cá nhân được
tuân thủ một cách nghiêm ngặt có định hướng”.
Từ những quan điểm trên, nghiên cứu nội dung của BVR và trên quan điểm
luật học, luận văn khái quát khái niệm BVR như sau: Bảo vệ rừng là hoạt động
của các chủ thể pháp luật nhằm thực hiện các biện pháp phòng ngừa, ngăn chặn,
làm giảm nhẹ các thiệt hại đến rừng và xử lý các hành vi vi phạm pháp luật về
bảo vệ rừng.
Pháp luật xã hội chủ nghĩa là hệ thống quy phạm pháp luật thể chế hóa đường
lối, chủ trương của Đảng, thể hiện ý chí của nhân dân, được nhà nước ban hành và
bảo đảm thực hiện trên cơ sở giáo dục, thuyết phục, nhằm điều chỉnh các quan hệ xã
hội theo định hướng xã hội chủ nghĩa.
Pháp luật về BVR với tư cách là một bộ phận của hệ thống pháp luật Việt
Nam; do đó có thể hiểu: Pháp luật về bảo vệ rừng là tổng hợp các quy phạm pháp
luật do cơ quan nhà nước có thẩm quyền ban hành và bảo đảm thực hiện, nhằm
điều chỉnh các quan hệ xã hội trong lĩnh vực bảo vệ rừng, thể chế hoá đường lối,
chủ trương bảo vệ rừng của Đảng, mục đích quản lý, bảo vệ rừng của Nhà nước.
1.1.1.3. Khái niệm phát triển rừng
– Theo cách hiểu thông thường khái niệm phát triển rừng được hiểu như sau:
Phát triển rừng là tổng hợp các biện pháp tổ chức, kinh tế để đẩy mạnh sản xuất
sản phẩm rừng nhằm đáp ứng tốt hơn yêu cầu xã hội, yêu cầu thị trường trên cơ sở
sử dụng có hiệu quả các nguồn lực và đạt hiệu quả kinh tế cao.
– Khái niệm phát triển rừng với góc độ luật học: Theo khoản 3 Điều 3 Luật
Bảo vệ và Phát triển rừng năm 2004: “Phát triển rừng là việc trồng mới rừng, trồng
lại rừng sau khai thác, khoanh nuôi xúc tiến tái sinh phục hồi rừng, cải tạo rừng
nghèo và việc áp dụng các biện pháp kỹ thuật lâm sinh khác để tăng diện tích rừng,
nâng cao giá trị đa dạng sinh học, khả năng cung cấp lâm sản, khả năng phòng hộ
và các giá trị khác của rừng”.
Pháp luật về phát triển rừng với tư cách là một bộ phận của hệ thống pháp luật
Việt Nam; do đó có thể hiểu: Pháp luật về phát triển rừng là tổng hợp các quy
7
phạm pháp luật do cơ quan nhà nước có thẩm quyền ban hành và bảo đảm thực
hiện, nhằm điều chỉnh các quan hệ xã hội trong lĩnh vực phát triển rừng, thể chế
hoá đường lối, chủ trương bảo vệ rừng của Đảng, mục đích quản lý, bảo vệ rừng
của Nhà nước.
1.2. Phân loại rừng
1.2.1. Phân loại rừng căn cứ vào mục đích sử dụng
Thứ nhất là rừng phòng hộ: Theo quy định tại khoản 1 Điều 4 Luật Bảo vệ và
phát triển rừng năm 2004 quy định “Rừng phòng hộ được sử dụng chủ yếu để bảo
vệ nguồn nước, bảo vệ đất chống xói mòn, chống sa mạc hóa, hạn chế thiên tai, điều
hòa khí hậu, góp phần bảo vệ môi trường” [30]. Rừng phòng hộ đầu nguồn là nơi
phát sinh hoặc bắt đầu nguồn nước tạo thành các dòng chảy cấp nước cho các hồ
chứa trong mùa khô, hạn chế lũ lụt, chống xói mòn và bảo vệ đất. Rừng phòng hộ
gồm những rừng có sẵn trong tự nhiên, chủ yếu là rừng hỗn giao gồm nhiều tầng,
không đều tuổi, mật độ dày, có dễ sâu, bền, chắc; rừng phòng hộ chắn gió, chắn
cát bay là rừng phòng hộ ven biển được thành lập với mục đích chống gió hạn, cát
bay, ngăn chặn sự xâm mặn của biển; rừng phòng hộ chắn sóng, lấn biển là rừng
phòng hộ ven biển được thành lập với mục đích chống sóng lấn biển, chống sạt lở,
bảo vệ các công trình ven biển; rừng phòng hộ bảo vệ môi trường nhằm mục đích
điều hòa khí hậu, chống ô nhiễm môi trường trong các khu dân cư, khu đô thị và
khu du lịch [60].
Thứ hai là rừng đặc dụng: Theo quy định tại khoản 2 Điều 4 Luật Bảo vệ và
phát triển rừng năm 2004 quy định:
Rừng đặc dụng được sử dụng chủ yếu để bảo tồn thiên nhiên, mẫu chuẩn hệ
sinh thái rừng của quốc gia, nguồn gen sinh vật rừng; nghiên cứu khoa học; bảo vệ
di tích lịch sử, văn hóa, danh lam thắng cảnh; phục vụ nghỉ ngơi, du lịch, kết hợp
phòng hộ, góp phần bảo vệ môi trường, bao gồm: Vườn quốc gia, khu bảo tồn
thiên nhiên gồm khu dự trữ thiên nhiên, khu bảo tồn loài – sinh cảnh; khu bảo vệ
cảnh quan gồm khu di tích lịch sử, văn hóa, danh lam thắng cảnh; khu rừng nghiên
cứu, thực nghiệm khoa học [30].
8
Thứ ba là rừng sản xuất: Theo quy định tại khoản 3 Điều 4 Luật Bảo vệ và
phát triển rừng năm 2004 quy định:
Rừng sản xuất được sử dụng chủ yếu để sản xuất, kinh doanh gỗ, lâm sản
ngoài gỗ và kết hợp phòng hộ, góp phần bảo vệ môi trường, bao gồm: rừng sản xuất
là rừng tự nhiên; rừng sản xuất là rừng trồng; rừng giống gồm rừng trồng và rừng tự
nhiên qua bình tuyển, công nhận [30].
Mục đích của rừng sản xuất để phát triển kinh doanh, sản xuất đồng thời góp
phần vào gìn giữ và bảo vệ môi trường. Tùy từng loại rừng sản xuất là rừng tự
nhiên hay rừng trồng mà được đưa vào sử dụng để quản lý, kinh doanh bảo vệ và
phát triển.
Như vậy tùy theo mục đích sử dụng mà pháp luật quy định về việc phân loại
rừng. Rừng phòng hộ thì được sử dụng để bảo vệ hệ sinh thái, bảo vệ cuộc sống con
người. Rừng đặc dụng được sử dụng với mục đích bảo tồn thiên nhiên. Rừng sản
xuất được sử dụng với mục đích sản xuất, phát triển kinh doanh đồng thời kết hợp
với bảo vệ môi trường.
1.2.2. Phân loại rừng căn cứ theo nguồn gốc hình thành
Ngoài cách phân loại trên pháp luật Việt Nam, mà cụ thể là tại Điều 5, Điều 6,
Điều 7, Điều 8 Thông tư số 34/2009/TT-BNNPTNT ngày 10/06/2009 của Bộ
NN&PTNT quy định tiêu chí xác định và phân loại rừng thì rừng còn phân loại theo
nguồn gốc hình thành như sau:
Rừng được phân thành hai loại là rừng tự nhiên là có sẵn trong tự nhiên hoặc
phục hồi bằng tái sinh tự nhiên và rừng trồng là rừng được hình thành do con người
trồng; phân loại rừng theo điều kiện lập địa thì bốn loại là rừng núi đất, rừng núi
đá, rừng ngập mặn và rừng trên cát; phân loại rừng theo các loại cây thì gồm bốn
loại, rừng gỗ là loại rừng bao gồm chủ yếu các loại cây thân gỗ trong đó có rừng
cây lá rộng; rừng tre nứa; rừng cau dừa và rừng hỗn giao tre nứa; phân loại theo trữ
lượng thì được phân loại đối với rừng gỗ gồm các loại rừng là rừng rất giàu: trữ lượng
cây đứng trên 300 m3/ha; rừng giàu: trữ lượng cây đứng từ 201 – 300 m3/ha; rừng
trung bình: trữ lượng cây đứng từ 101 – 200 m3/ha; rừng nghèo: trữ lượng cây đứng
từ 10 đến 100 m3/ha; rừng chưa có trữ lượng: rừng gỗ đường kính bình quân < 8
9
cm, trữ lượng cây đứng dưới 10 m3/ha. Ngoài ra đối với rừng tre nứa thì rừng được
phân theo loài cây, cấp đường kính và cấp mật độ [5].
Như vậy, tùy theo nguồn gốc hình thành, rừng được phân thành các loại như
rừng tự nhiên, rừng trồng, rừng núi đất, rừng núi đá, rừng ngập mặn, rừng trên
cát...và cách phân loại này đã thể hiện được cụ thể các loại rừng ở nước ta hiện nay.
1.3. Vai trò của bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật
Vai trò của thực hiện pháp luật thể hiện ở nhiều mức độ khác nhau tuỳ thuộc
vào từng loại đối tượng và từng loại quan hệ xã hội cụ thể cần có sự điều chỉnh của
pháp luật. Nghiên cứu về thực hiện pháp luật về BV&PTR tại Quảng Nam, vai trò
đó được thể hiện rõ nét trong các vấn đề sau:
1.3.1. Bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật góp phần phát triển kinh tế -
xã hội, giữ vững quốc phòng, an ninh và trật tự xã hội trên địa bàn
Pháp luật về BV&PTR sẽ được bảo đảm thực hiện khi kinh tế xã hội vùng núi
phát triển, an ninh quốc phòng, trật tự chính trị, an toàn xã hội được bảo đảm. Đồng
thời, khi pháp luật về BV&PTR được thực hiện một cách đầy đủ, đúng đắn thì nó sẽ
phát huy tác dụng tích cực trong việc phát triển kinh tế xã hội miền núi, phát huy
vai trò trong việc nâng cao ý thức pháp luật của cộng đồng và từ đó sẽ góp phần bảo
đảm cho quốc phòng, an ninh và gìn giữ trật tự xã hội trên địa bàn.
Đặc thù ở miền núi khác với ở vùng đồng bằng, thành thị: lâm sản luôn chiếm
tỷ trọng cao trong thu nhập hàng năm của người dân. Cuộc sống, hoạt động của
cộng đồng, của xã hội vùng núi xoay xung quanh rừng, gắn chặt với rừng; các hoạt
động, các mối quan hệ xã hội hầu hết đều có liên quan đến rừng. Phần lớn các quan
hệ xã hội trong đời sống xã hội miền núi đều có liên quan, hoặc trực tiếp, hoặc gián
tiếp tới pháp luật về BV&PTR.
Bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật có ảnh hưởng sâu sắc đến đời sống xã
hội vùng núi, vùng sâu, vùng xa. Khi BV&PTR theo pháp luật được thực hiện đúng
đắn, đầy đủ, quy định của pháp luật được thực hiện nghiêm túc thì xã hội sẽ ổn
định, tạo điều kiện cho phát triển sản xuất, quốc phòng, an ninh xã hội được giữ
vững. Ngược lại, khi BV&PTR không được thực hiện đúng đắn, đầy đủ trên tất cả
10
các hình thức thì các vi phạm pháp luật xảy ra nhiều, tài nguyên rừng bị xâm hại,
kinh tế phát triển thiếu bền vững, đời sống xã hội vùng núi mất ổn định.
Mặt khác, do các sản phẩm từ rừng tự nhiên đang ngày càng trở nên khan
hiếm, trong khi nhu cầu của xã hội tăng nhanh nên đã đẩy nhanh giá các sản phẩm
từ rừng tự nhiên trên thị trường. Sự thông thoáng, năng động của nền kinh tế thị
trường đã lôi kéo, cuốn hút, làm gia tăng sự đầu tư, kinh doanh, buôn bán trái pháp
luật các loại hàng lâm sản, đặc biệt là các loài gỗ, thực vật rừng, động vật rừng nguy
cấp, quý, hiếm. Đồng thời, từ việc đầu tư thấp nhưng có lợi nhuận cao nên làn sóng
đầu tư vào trồng rừng ngày càng phát triển mạnh mẽ; trong đó có cả sự đầu tư
không phù hợp, không xem xét, cân nhắc giữa các yếu tố kinh tế - xã hội và môi
trường. Những hoạt động không đúng đắn, không theo đúng quy định của pháp luật
sẽ làm mất ổn định xã hội; người dân địa phương không có rừng để sản xuất kinh
doanh và trở thành người làm thuê cho các nhà đầu tư kinh doanh rừng. Lợi nhuận
từ kinh doanh, buôn bán lâm sản, gỗ, động vật rừng trái pháp luật tập trung vào một
số đối tượng làm gia tăng sự phân tầng không hợp thức, làm phân hóa xã hội; từ đó
ảnh hưởng tiêu cực tới quốc phòng, an ninh, trật tự, an toàn xã hội
Vì vậy, khẳng định rằng, BV&PTR theo pháp luật giữ vai trò quan trọng trong
đời sống kinh tế - xã hội, quốc phòng, an ninh và trật tự xã hội trên địa bàn.
1.3.2. Bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật giữ vai trò quan trọng trong
việc bảo vệ môi trường, giảm nhẹ thiên tai và sự biến đổi khí hậu, bảo đảm cho
sự phát triển bền vững
Do rừng có vai trò đặc biệt quan trọng, nên BV&PTR theo pháp luật cũng giữ
vai trò đặc biệt quan trọng trong việc bảo vệ môi trường, ngăn chặn thiên tai và sự
biến đổi khí hậu, bảo đảm cho sự phát triển bền vững.
Hiện nay, nhân loại đang phải đối phó với những thảm họa về môi trường, một
trong những nguyên nhân dẫn đến tình trạng này là do con người đã không giữ được
sự cân bằng môi trường trong quá trình phát triển, đã lạm dụng quá mức nguồn tài
nguyên thiên nhiên. Mất rừng là một trong những những nguyên nhân chính làm
cho khí hậu biến đổi, làm nhiệt độ trái đất nóng lên, băng tan, nước biển dâng, thiên
tai như bão, lũ lụt, hạn hán, cháy rừng v.v... diễn ra ngoài dự đoán, thiệt hại khôn
11
lường, gây ra hậu quả nghiêm trọng đến cuộc sống và sự phát triển kinh tế - xã hội
của loài người.
Có vai trò quan trọng đặc biệt đối với môi trường sống của con người;
nhưng quá trình BV&PTR ở các nước nói chung và Việt Nam nói riêng còn
nhiều tồn tại, hạn chế. Cùng với tốc độ gia tăng dân số, khí thải công nghiệp
ngày càng nhiều; việc khai thác các giá trị của rừng quá mức, trong khi đó quá
trình tái tạo tài nguyên rừng chưa bù đắp lại được sự mất mát của rừng, dẫn đến
hàng năm diện tích rừng ngày càng bị thu hẹp. Việc mất vốn rừng tự nhiên đã
ảnh hưởng rất lớn đến môi trường sinh thái, đe doạ nghiêm trọng đến cuộc sống
của con người. Vì vậy, BV&PTR theo pháp luật đầy đủ, đúng đắn và nghiêm
minh sẽ hạn chế được tình trạng phá rừng, khai thác lâm sản trái phép, lúc đó
rừng mới được bảo vệ và phát triển. Có như vậy, mới cân bằng được sinh thái,
giảm thiểu sự biến đổi khí hậu như hiện nay, góp phần bảo đảm phát triển kinh tế
- xã hội bền vững của đất nước.
1.3.3. Bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật được thực hiện nghiêm túc
là cơ sở nâng cao ý thức pháp luật trong xã hội
Ý thức pháp luật là một hình thái của ý thức xã hội, nó được biểu hiện qua mối
quan hệ của con người với pháp luật; nó là tổng hợp những tư tưởng, quan điểm về
pháp luật; là tổng hợp những nhận thức, hiểu biết các quan niệm pháp lý, những
tình cảm pháp luật cùng với thói quen tuân thủ, tôn trọng pháp luật. Ý thức pháp
luật luôn giữ một vai trò quan trọng đối với hoạt động xây dựng pháp luật và đặc
biệt quan trọng trong việc thực hiện pháp luật.
Ý thức pháp luật đồng thời còn bao gồm cả những yếu tố tâm lý xã hội, thể
hiện những mối quan hệ cụ thể của con người đối với các quyền và nghĩa vụ theo
quy định pháp luật. Ý thức pháp luật còn có chức năng định hướng cho hành vi của
con người xử sự cho phù hợp với các quy định của pháp luật. Thông qua quá trình
nhận thức của con người về pháp luật nó sẽ hình thành nên được hành vi xử sự, thực
hiện đúng, đủ quy định pháp luật về BV&PTR sẽ hạn chế các hành vi vi phạm quy
định của pháp luật BV&PTR.
12
Bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật có ý nghĩa trong việc hình thành, làm
sâu sắc và mở rộng từng bước tri thức nói chung trong đó có tri thức về pháp luật.
Từ tri thức pháp luật đó sẽ bảo đảm cho sự phát triển của tư duy pháp lý, của hành
vi phù hợp với pháp luật của con người. Từ việc thực hiện pháp luật một cách đúng
đắn sẽ hình thành tình cảm, hình thành lòng tin đối với pháp luật để tự giác thực
hiện pháp luật; cũng từ đó làm cho mọi người nắm bắt được nghĩa vụ pháp lý của
mình đối với xã hội, đối với chủ thể khác, làm cho mọi người quan tâm đến pháp
luật, xây dựng động cơ đúng đắn trong thực hiện pháp luật và tích cực đấu tranh
chống vi phạm pháp luật, trong đó có việc nhận thức được tầm quan trọng của rừng
đối với xã hội và từ đó nâng cao trách nhiệm của mình trong việc tự giác thực hiện
pháp luật và ngăn chặn các hành vi vi phạm pháp luật về rừng.
1.3.4. Bảo vệ và phát triển rừng theo pháp luật được thực hiện nghiêm túc
là cơ sở quan trọng để hoàn thiện hệ pháp luật bảo vệ rừng nói riêng và hệ thống
pháp luật Việt Nam nói chung
Trong thực tiễn, các quan hệ xã hội luôn thay đổi trong khi đó pháp luật thì tồn
tại ở trạng thái tĩnh hơn, để pháp luật theo kịp với quá trình phát triển chung của xã
hội thì cần phải có sự bổ sung, thay đổi, hoàn thiện hệ thống pháp luật. Mặt khác,
do hoạt động BV&PTR luôn có mối quan hệ biện chứng với các hoạt động khác
trong đời sống xã hội nên BV&PTR theo pháp luật cũng luôn gắn liền với hệ thống
pháp luật nói chung; các văn bản quy phạm pháp luật về BV&PTR không tồn tại
một cách độc lập mà luôn có mối quan hệ tác động qua lại với các ngành luật khác
tạo thành một chỉnh thể thống nhất trong hệ thống pháp luật Việt Nam. Vì vậy quá
trình hoàn thiện bổ sung pháp luật về BV&PTR sẽ tạo ra yêu cầu, đòi hỏi và kéo
theo sự hoàn thiện bổ sung các ngành luật liên quan khác, đó cũng chính là sự bổ
sung, hoàn thiện pháp luật Việt Nam.
Cũng như các văn bản quy phạm pháp luật khác, văn bản quy phạm pháp luật
BV&PTR thường tồn tại và phát huy tác dụng trong một giai đoạn lịch sử nhất định.
Trong quá trình phát triển của đời sống xã hội và qua quá trình BV&PTR theo pháp
luật sẽ tạo cho chủ thể pháp luật có những tư duy pháp lý mới, phát hiện ra
những hạn chế của pháp luật hiện tại. Cũng trong quá trình thực hiện pháp luật sẽ
13
phát hiện ra những văn bản quy phạm pháp luật BV&PTR không có hoặc không
còn giá trị điều chỉnh các quan hệ xã hội phát sinh trong lĩnh vực BV&PTR; phát
hiện những văn bản quy phạm pháp luật hết hiệu lực pháp luật hoặc mâu thuẫn
giữa các văn bản với nhau. Quá trình thực hiện pháp luật của các chủ thể sẽ phát
hiện ra các quy phạm pháp luật lỗi thời và từ đó làm cơ sở cho cơ quan có thẩm
quyền ban hành quy phạm pháp luật mới để thay thế quy phạm pháp luật cũ cho
phù hợp, bổ sung vào hệ thống pháp luật hiện hành; đó chính là ý nghĩa, vai trò
của thực hiện pháp luật BV&PTR nói riêng và thực hiện pháp luật nói chung trong
việc hoàn thiện hệ thống pháp luật.
1.4. Nội dung quy định của pháp luật về bảo vệ và phát triển rừng
1.4.1. Nội dung quy định của pháp luật về bảo vệ rừng
Luật Bảo vệ và phát triển rừng năm 2004 quy định về trách nhiệm BVR và nội
dung BVR; trách nhiệm và nội dung bảo vệ rừng còn được quy định tại các văn bản
quy phạm dưới Luật Bảo vệ và phát triển rừng hoặc trong một số văn bản pháp luật
khác có liên quan như pháp luật bảo vệ môi trường, pháp luật bảo vệ đa dạng sinh
học, pháp luật về phòng cháy chữa cháy, pháp luật về bảo vệ và kiểm dịch thực vật,
pháp luật về thú y v.v….
Nội dung quy định của pháp luật về BVR là các quy định của pháp luật về
trách nhiệm BVR và nội dung BVR, bao gồm các nội dung cơ bản sau:
1.4.1.1. Quy định của pháp luật về bảo vệ hệ sinh thái rừng
Quy định của pháp luật về bảo vệ hệ sinh thái rừng là việc tuân theo quy định
của pháp luật về BVR và các quy định khác của pháp luật có liên quan khi tiến hành
các hoạt động sản xuất, kinh doanh có ảnh hưởng trực tiếp đến hệ sinh thái rừng,
ảnh hưởng đến sinh trưởng và phát triển của các loài sinh vật rừng. Khi xây dựng
mới, thay đổi hoặc phá bỏ các công trình có ảnh hưởng đến hệ sinh thái rừng, sinh
trưởng và phát triển của các loài sinh vật rừng phải thực hiện việc đánh giá tác động
môi trường theo quy định của pháp luật về bảo vệ môi trường và chỉ được thực hiện
các hoạt động đó sau khi được cơ quan nhà nước có thẩm quyền cho phép.
Quy định của pháp luật về bảo vệ thực vật rừng, động vật rừng là việc các chủ
thể pháp luật phải thực hiện quy chế quản lý rừng do Thủ tướng Chính phủ quy
14
định, thực hiện các quy trình, quy phạm về khai thác rừng do Bộ Nông nghiệp và
Phát triển nông thôn ban hành khi tiến hành các hoạt động khai thác thực vật rừng.
Việc săn, bắt, bẫy, nuôi nhốt động vật rừng cũng phải được phép của cơ quan nhà
nước có thẩm quyền và tuân theo các quy định của pháp luật về bảo tồn động vật
hoang dã.
Những loài thực vật rừng, động vật rừng nguy cấp, quý, hiếm; nguồn gen thực vật
rừng, động vật rừng quý, hiếm phải được quản lý, bảo vệ theo chế độ đặc biệt do Chính
phủ quy định. Việc khai thác thực vật rừng, săn bắt động vật rừng, công cụ và
phương tiện bị cấm sử dụng hoặc bị hạn chế sử dụng; chủng loài, kích cỡ tối thiểu
thực vật rừng, động vật rừng và mùa vụ được phép khai thác, săn bắt; khu vực cấm
khai thác rừng do Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn quy định.
1.4.1.2. Quy định của pháp luật về phòng cháy, chữa cháy rừng
Quy định của pháp luật về phòng cháy, chữa cháy rừng là việc mọi chủ thể
pháp luật phải thực hiện trách nhiệm bảo vệ rừng, phòng cháy chữa cháy rừng khi
có liên quan. Đặc biệt, pháp luật quy định các chủ thể pháp luật là chủ rừng phải có
phương án phòng cháy, chữa cháy rừng ở những khu rừng tập trung, rừng dễ cháy,
khi trồng rừng mới tập trung phải thiết kế và xây dựng đường ranh, kênh, mương
ngăn lửa, chòi canh lửa, biển báo, hệ thống thông tin theo quy định của pháp luật về
phòng cháy, chữa cháy; chấp hành sự hướng dẫn, kiểm tra của cơ quan nhà nước có
thẩm quyền.
Mọi trường hợp được đốt lửa trong rừng, gần rừng để dọn nương rẫy, dọn đồng
ruộng, chuẩn bị đất trồng rừng, đốt trước mùa khô hoặc dùng lửa trong sinh hoạt thì
người đốt lửa phải thực hiện các biện pháp phòng cháy, chữa cháy rừng. Tổ chức, hộ gia
đình, cá nhân tiến hành các hoạt động trên các công trình đi qua rừng như đường sắt,
đường bộ, đường dây tải điện và hoạt động du lịch sinh thái, hoạt động khác ở trong
rừng, ven rừng phải chấp hành các quy định về phòng cháy, chữa cháy; tuân thủ các biện
pháp phòng cháy, chữa cháy rừng của cơ quan nhà nước có thẩm quyền và chủ rừng.
Khi xảy ra cháy rừng, chủ rừng phải kịp thời chữa cháy rừng, báo ngay cho cơ
quan nhà nước có thẩm quyền; trong trường hợp cần thiết Uỷ ban nhân dân các cấp
có trách nhiệm và thẩm quyền huy động mọi lực lượng, phương tiện cần thiết ở địa
15
phương, điều hành sự phối hợp giữa các lực lượng để kịp thời chữa cháy rừng có
hiệu quả. Trong trường hợp cháy rừng xảy ra trên diện rộng có nguy cơ gây thảm
họa dẫn đến tình trạng khẩn cấp thì việc chữa cháy rừng phải tuân theo các quy định
của pháp luật về tình trạng khẩn cấp.
1.4.1.3. Quy định của pháp luật về phòng, trừ sinh vật gây hại rừng
Quy định của pháp luật về phòng, trừ sinh vật gây hại rừng là việc phải tuân
theo các quy định của pháp luật về bảo vệ và kiểm dịch thực vật, pháp luật về thú
y khi tiến hành phòng, trừ sinh vật gây hại rừng; là việc phải thực hiện các biện
pháp phòng, trừ sinh vật gây hại rừng; khi phát hiện có sinh vật gây hại rừng trên
diện tích rừng được giao, được thuê phải báo ngay cho cơ quan bảo vệ và kiểm
dịch thực vật, kiểm dịch động vật gần nhất để được hướng dẫn và hỗ trợ các biện
pháp phòng trừ.
Pháp luật cũng quy định trách nhiệm về việc để lan truyền dịch gây hại rừng
nếu không thực hiện các biện pháp về phòng, trừ sinh vật gây hại rừng; quy định
trách nhiệm của cơ quan bảo vệ và kiểm dịch thực vật, kiểm dịch động vật trong
việc tổ chức dự báo sinh vật gây hại rừng; hướng dẫn, hỗ trợ chủ rừng các biện pháp
phòng, trừ sinh vật gây hại rừng; tổ chức phòng, trừ sinh vật gây hại rừng trong
trường hợp sinh vật gây hại rừng có nguy cơ lây lan rộng.
1.4.1.4. Quy định của pháp luật về kinh doanh, vận chuyển, xuất khẩu, nhập
khẩu, tạm nhập tái xuất, tạm xuất tái nhập, quá cảnh thực vật rừng, động vật rừng
Quy định của pháp luật BVR theo nội dung này là việc tuân theo quy định của
pháp luật khi tiến hành kinh doanh, vận chuyển thực vật rừng, động vật rừng và các
sản phẩm của chúng.
Cụ thể, khi xuất khẩu, nhập khẩu, tạm nhập tái xuất, tạm xuất tái nhập, quá
cảnh thực vật rừng, động vật rừng và các sản phẩm của chúng phải tuân theo quy
định của pháp luật Việt Nam và điều ước quốc tế mà Việt Nam ký kết hoặc gia
nhập. Việc nhập nội giống thực vật rừng, động vật rừng phải tuân theo quy định
của pháp luật về bảo tồn đa dạng sinh học, pháp luật về bảo vệ và kiểm dịch thực
vật, pháp luật về thú y, pháp luật về giống cây trồng, pháp luật về giống vật nuôi.
16
1.4.2. Nội dung quy định của pháp luật về phát triển rừng
Luật Bảo vệ và phát triển rừng năm 2004 quy định về nguyên tắc phát triển
rừng, không quy định nội dung phát triển ba loại rừng: Rừng đặc dụng, rừng phòng
hộ, rừng sản xuất. Nội dung phát triển ba loại rừng trong luận văn này, tác giả căn
cứ Luật Lâm nghiệp năm 2017 có hiệu kể từ ngày 01/01/2019. Nội dung phát triển
ba loại rừng được quy định tại Điều 46, 47, 48 Luật Lâm nghiệp năm 2017, cụ thể
như sau:
1.4.2.1. Phát triển rừng đặc dụng
Rừng đặc dụng là loại rừng được thành lập với mục đích chủ yếu để bảo tồn
thiên nhiên, mẫu chuẩn hệ sinh thái rừng của quốc gia, Bảo vệ nguồn gen sinh vật
rừng, nghiên cứu khoa học, bảo vệ di tích lịch sử, danh lam thắng cảnh phục vụ
nghỉ ngơi du lịch kết hợp với phòng hộ bảo vệ môi trường sinh thái. Nội dung phát
triển rừng đặc dụng theo Điều 46 Luật Lâm nghiệp năm 2017 như sau:
- Đối với vườn quốc gia, khu dự trữ thiên nhiên, khu bảo tồn loài - sinh cảnh,
thực hiện các hoạt động sau đây: 1) Duy trì cấu trúc rừng tự nhiên, bảo đảm sự phát
triển tự nhiên của rừng trong phân khu bảo vệ nghiêm ngặt của rừng đặc dụng; 2)
Phục hồi cấu trúc rừng tự nhiên; áp dụng biện pháp kết hợp tái sinh tự nhiên với làm
giàu rừng, trồng loài cây bản địa trong phân khu phục hồi sinh thái của rừng đặc
dụng và phân khu dịch vụ, hành chính của rừng đặc dụng; 3) Cứu hộ, bảo tồn và
phát triển các loài sinh vật.
- Đối với khu bảo vệ cảnh quan, thực hiện các hoạt động sau đây: 1) Duy trì
diện tích rừng hiện có; 2) Áp dụng biện pháp kỹ thuật trồng rừng, khoanh nuôi xúc
tiến tái sinh tự nhiên, làm giàu rừng để nâng cao chất lượng rừng.
- Đối với khu rừng nghiên cứu, thực nghiệm khoa học, thực hiện hoạt động
bảo vệ và phát triển rừng theo nhiệm vụ nghiên cứu khoa học do chủ rừng hoặc cơ
quan nhà nước có thẩm quyền quyết định.
- Đối với rừng giống quốc gia, thực hiện hoạt động để duy trì và phát triển
rừng theo kế hoạch được cơ quan nhà nước có thẩm quyền phê duyệt.
17
- Đối với vườn thực vật quốc gia, thực hiện hoạt động sưu tập, chọn lọc, lưu
giữ, gây trồng loài cây bản địa gắn với nghiên cứu khoa học, đào tạo, giáo dục môi
trường, tham quan du lịch.
1.4.2.2. Phát triển rừng phòng hộ
Rừng phòng hộ là rừng được sử dụng chủ yếu để bảo vệ nguồn nước, bảo vệ
đất, chống xói mòn, hạn chế thiên tai, điều hòa khí hậu, góp phần bảo vệ môi
trường sinh thái. Bao gồm: rừng phòng hộ đầu nguồn; rừng phòng hộ chắn gió,
chắn cát bay; rừng phòng hộ chắn sóng, lấn biển; rừng phòng hộ bảo vệ môi
trường sinh thái. Nội dung phát triển rừng phòng hộ theo Điều 47 Luật Lâm
nghiệp năm 2017 như sau:
- Đối với rừng phòng hộ đầu nguồn, rừng phòng hộ biên giới, phải được xây
dựng thành rừng tập trung, liền vùng, duy trì và hình thành cấu trúc rừng bảo đảm
chức năng phòng hộ.
- Đối với rừng phòng hộ đầu nguồn, rừng phòng hộ biên giới, rừng bảo vệ
nguồn nước của cộng đồng dân cư, thực hiện các hoạt động sau đây: 1) Bảo vệ, kết
hợp khoanh nuôi xúc tiến tái sinh tự nhiên với làm giàu rừng; 2) Trồng rừng ở nơi
đất trống, không có khả năng tái sinh tự nhiên thành rừng; trồng hỗn giao nhiều loài
cây bản địa, loài cây đa tác dụng, cây lâm sản ngoài gỗ.
- Đối với rừng phòng hộ chắn gió, chắn cát bay; rừng phòng hộ chắn sóng,
lấn biển, thực hiện các hoạt động sau đây: 1) Thiết lập đai rừng phù hợp với điều
kiện tự nhiên ở từng vùng; 2) Áp dụng biện pháp trồng rừng bằng loài cây có bộ rễ
sâu bám chắc, ưu tiên cây bản địa, sinh trưởng được trong điều kiện khắc nghiệt
và có khả năng chống chịu tốt; được trồng bổ sung tại những nơi chưa đủ tiêu chí
thành rừng.
1.4.2.3. Phát triển rừng sản xuất
Theo quy định tại khoản 1 Điều 3 Quy chế quản lý rừng sản xuất ban hành
kèm theo Quyết định số 49/2016/QĐ-TTg ngày 01/11/2016 của Thủ tướng Chính
phủ thì khái niệm rừng sản xuất được quy định như sau: Rừng sản xuất là rừng được
sử dụng chủ yếu để sản xuất, kinh doanh gỗ, các lâm sản ngoài gỗ và kết hợp phòng
18
hộ, góp phần bảo vệ môi trường. Nội dung phát triển rừng sản xuất theo Điều 46
Luật Lâm nghiệp năm 2017 như sau:
- Duy trì diện tích rừng sản xuất là rừng tự nhiên hiện có; phục hồi rừng tự
nhiên ở những diện tích trước đây đã khai thác mà chưa đạt tiêu chí thành rừng; chỉ
được cải tạo rừng tự nhiên ở những diện tích không có khả năng tự phục hồi.
- Hình thành vùng rừng trồng tập trung, áp dụng công nghệ sinh học hiện đại
và kỹ thuật thâm canh rừng để nâng cao năng suất rừng trồng, cung cấp nguyên liệu
cho công nghiệp chế biến lâm sản.
- Khuyến khích trồng rừng hỗn loài, lâm sản ngoài gỗ; kết hợp trồng cây gỗ
nhỏ mọc nhanh và cây gỗ lớn dài ngày; chuyển hóa rừng trồng gỗ nhỏ sang rừng
trồng gỗ lớn ở những nơi nó điều kiện thích hợp.
1.4.3. Nội dung quy định của pháp luật về quy hoạch, kế hoạch bảo vệ và
phát triển rừng
Nội dung của việc lập quy hoạch, kế hoạch bảo vệ rừng được quy định rất rõ
tại Điều 15 Luật Bảo vệ và phát triển rừng năm 2004, theo đó một bản quy hoạch,
kế hoạch bảo vệ rừng phải đảm bảo những nội dung gồm: Những nghiên cứu, tổng
hợp, phân tích tình hình về điều kiện tự nhiên, kinh tế xã hội, quốc phòng an ninh,
quy hoạch sử dụng đất, hiện trạng tài nguyên rừng; đánh giá tình hình thực hiện quy
hoạch bảo vệ và phát triển rừng kỳ trước, dự báo các nhu cầu về rừng và lâm sản;
xác định phương hướng mục tiêu bảo vệ, phát triển và sử dụng rừng trong kỳ quy
hoạch; xác định diện tích và sự phân bố các loại rừng trong kỳ quy hoạch; xác định
các biện pháp quản lý, bảo vệ, sử dụng và phát triển các loại rừng; xác định các giải
pháp thực hiện quy hoạch bảo vệ và phát triển rừng. Nội dung bảo vệ và phát triển
rừng bao gồm phân tích, đánh giá việc thực hiện kế hoạch bảo vệ và phát triển rừng
kỳ trước; xác định nhu cầu về diện tích các loại rừng và các sản phẩm, dịch vụ lâm
nghiệp; xác định các giải pháp, chương trình, dự án thực hiện kế hoạch bảo vệ và
phát triển rừng; triển khai kế hoạch bảo vệ và phát triển rừng năm năm đến từng
năm [30]. Trách nhiệm của việc lập quy hoạch, kế hoạch được giao cho Bộ
NN&PTNT, UBND các cấp. Thẩm quyền phê duyệt quy hoạch và kế hoạch bảo vệ
rừng trong phạm vi cả nước do Thủ tướng Chính phủ phê duyệt. Ở cấp tỉnh, Chủ